About Tay buông tay và Tim thôi nhớ
Những cuộc tình không có hồi kết, xét cho cùng là một kiểu trải nghiệm. Thời khắc đó, trái tim bạn rơi rụng từng mảnh, bại hoại run rẩy, nhưng bạn chỉ có thể tự mình đứng dậy, lau khô nước mắt rồi tiếp tục bước đi. Có ai đó như vậy, hoặc giả vài người, yêu đến khô cạn nhiệt thành, chết đi sống lại, chỉ bởi anh ấy là người đầu tiên ly biệt, chỉ bởi anh ấy là người đầu tiên nói với bạn rằng, không còn yêu bạn nữa, còn bạn thì chẳng có cơ hội để quay lại nói những lời này với anh ấy. Đã như vậy, thì cứ coi như mình chịu thiệt là được. Là người, chẳng phải chúng ta nên vơ chút thiệt thòi về mình hay sao? The never-ending affair, after all is a kind experience. Moments, your heart falling to pieces, chipping shaky, but you can only pick ourselves up, wipe tears and continued walking. Having someone like that, or maybe several people, zealous love to dry, risen from the dead, just because he was the first separation, just because he was the first to tell you that, not love you anymore, and you do not get a chance to return to say these words to him. Following that, then you can consider yourself suffer as is. As people, not that we should vơ bit disadvantaged yourselves?
by S####:
Trương Tiểu Nhàn viết về t.y bjo cũng tuyệt